Sao sầu rơi vương vấn mãi lòng ta,
Để ngày tàn trôi qua miền xa lạ.
Phải trăng nắng trách trời kia phụ
bạc,
Hay mây kia hận nắng nay thêm
buồn.
Chẳng biết nữa sao sầu còn vương
mãi,
Cho rối bời lòng mãi chẳng chịu
phai.
Tưởng sẽ quên vì tình mây đã hết.
Lời chia ly bướm cũng đã trao hoa.
Đã rứt lòng gió thổi lời ly biệt,
Nhưng nắng đâu đành tiễn bước
hương bay.
Mây đã bay tới bên sườn núi nọ,
Nắng lang thang một bóng hạt tình
này.
Rồi thời gian gắn đôi bờ nỗi nhớ,
Cầu vồng xanh ghép nhịp vết thương
lòng,
Để người đi cho khỏi phí má hồng.
Nhưng ngờ đâu gió đưa vầng nhật nguyệt,
Gợi bóng mây nhắc hình người ly
biệt,
Thêm buồn lòng cho chua sót siết
bao.
Người đi rồi còn để chi hình bóng,
Cho vương hoài cảnh cũ với người
xưa.
|
Thursday, July 26, 2012
Sầu vương
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment