Mưa lất phất giọt nước mắt chia ly
Tình ai bạc
lơ thơ đôi hàng lệ.
Bướm hoa thắm ong kia đành chia rẽ
Đường gập ghềnh, màn mưa chia hai lối.
Xin tiễn mây tới chân núi này thôi,
Gió đành xin để người đành ở lại
Với trăng kia một cộng một bằng hai.
Nỗi sót xa mưa nghẹn ngào không nói.
Đôi mắt dưng dưng,đẫm lệ rơi rơi.
Nắng thương sót cho mối tình dang dở,
Cầu vồng khuyết ngậm ngùi còn nhung nhớ,
Người đi rồi mây lặng lẽ hững hờ.
Đã thờ ơ,người đi đừng trở lại,
Lòng buồn đau,giá buốt cõi lòng ai!
<T/g Thứ Lễ>
Bướm hoa thắm ong kia đành chia rẽ
Đường gập ghềnh, màn mưa chia hai lối.
Xin tiễn mây tới chân núi này thôi,
Gió đành xin để người đành ở lại
Với trăng kia một cộng một bằng hai.
Nỗi sót xa mưa nghẹn ngào không nói.
Đôi mắt dưng dưng,đẫm lệ rơi rơi.
Nắng thương sót cho mối tình dang dở,
Cầu vồng khuyết ngậm ngùi còn nhung nhớ,
Người đi rồi mây lặng lẽ hững hờ.
Đã thờ ơ,người đi đừng trở lại,
Lòng buồn đau,giá buốt cõi lòng ai!
<T/g Thứ Lễ>
No comments:
Post a Comment